
Có bao giờ các bạn lường được, nếu là cha là mẹ mà đọc được câu chuyện vợ chồng con mình cãi nhau vì hóa ra con dâu bao năm nay ăn Tết nhà mình là vì con trai ép buộc hay chúng nó rút sạch cả tiền tiết kiệm cho cái Tết h❀oành tráng, hay tách đôi gia đình về hai quê cho công bằng, thì chúng tôi buồn đến chừng nào không?
Khi tôi còn trẻ, đất nước còn nghèo, điều kiện đi lại khó khăn lắm. Thời ấy, chúng tôi làm gì có tháng lương 13 hay thưởng Tết hoành tráng. Cơ quan nào khá thì chia được ít thực phẩm, cơ quan kém hơn thì có hộp mứt với chai rượu nho nhỏ, cơ quan khó khăn thì chẳng có gì. Thời ấy, chúng tôi phải dành dụm sẵn sàng cả năm cho ngày Tết; nuôi lợn, trồng cây, tiết kiệm tiền riêng. Nhưng ngày Tết thực sự rất vui, không khí ở đâu cũng rộn rã, tưng bừng. Cả xóm cùng nhau đụng lợn, góp gạo gói bánh chưng, trang hoàng nhà cửa. Nhà nào có con cái đi xa về thì như niềm vui của cả làng, cả họ, ai cũng quan tâm thăm hỏi. Họ cũng thường có điếu thuốc, hộp bánh, vài chiếc kẹo làm quà cho cụ già, trẻ nhỏ. Những việc làm mâm cơm cúng, đi thăm hỏi họ hàng, Tết từ xưa vẫn đều có. Nhưng thời ấy chúng tôi chẳng nghe ai kêu ca. Bởi tất cả đều đón Tết với tâm thức chờ đợi, vui vẻ, với những mong cầu tương lai sáng sủa hạnh phúc, với niềm sung sướng có những ngày tươm tất hơn ngày thường, gia đình đông vui hơn ngày thường. Bây giờ, tôi cảm thấy các bạn nghĩ đến Tết là đã thấy mỏi, như một kiểu định kiến nặng nề của người trẻ về Tết, nhất là các bạn trẻ thành phố hay nhà có chút điều kiện mà phải lấy chồng quê. Ý kiến cá nhân tôi, thứ nhất, các bạn nên điều chỉnh từ trong suy nghĩ. Tết là ngày lễ cổ truyền của dân tộc, là ngày đoàn tụ gia đình. Đất nước nào trên thế giới cũng có lễ Tết như vậy, dù tính lịch âm hay dương, dù là nước nghèo hay nước phát triển. Vì thế, hãy coi đó là việc tất nhiên, và sẵn sàng đón nhận nó hàng năm, các bạn sẽ đỡ nặng nề đi rất nhiều.Hãy nghĩ xem vì sao Nhà nước phải ra luật, phải họp bàn bao cuộc để chúng ta có kỳ nghỉ Tết đủ dài. Hãy nghĩ xem bao người hy sinh canh gác, phục vụ, làm việc tăng ca... để các bạn có được những ngày gần gũi đủ đầy với gia đình mình mà thêm trân quý ý nghĩa của cái Tết Nguyên đán này. Các bạn đừng nghĩ Tết là phải về quê, phải lo cho bố mẹ, phải quà cáp... Tất cả những điều ấy đều là các bạn tự cân nhắc, quyết định; không ai bắt được bạn hết. Thứ hai, việc đi lại xa gần, việc chia Tết nội ngoại, tôi khuyên các bạn hãy bàn bạc với nhau một cách mạch lạc và sòng phẳng. Nếu gia đình nào cảm thấy quá khó khăn, hãy trao đổi thêm với cả đại gia đình hai bên một cách khéo léo. Trong mỗi gia đình, có thể có một vài người cực đoan; nhưng chắc chắn sẽ có người thấu tình đạt lý.Hơn nữa, nhu cầu về Tết bố mẹ mình, dù là nội hay ngoại, cũng vô cùng chính đáng. Vì vậy, nếu là người phải chịu thiệt thòi, bạn cũng đừng ngại lên tiếng đấu tranh để sự đúng đắn được thực hiện. Ở trường hợp ngược lại, bạn hãy từ mong muốn của mình mà chia sẻ với bạn đời, đừng bắt người kia phải chịu đựng điều bản thân không muốn.Thứ ba, việc chi tiêu ngày Tết, các bạn nên lấy câu các cụ dạy từ xưa mà áp vào, "khéo ăn thì no, khéo co thì ấm". Chi tiêu cho ngày Tết nên tương xứng với kinh tế gia đình. Cái gì là bản chất mới có thể lâu dài.Bạn không thể năm nào cũng có sổ tiết kiệm hay số dư thẻ tín dụng thoải mái để mà rút mãi. Năm nay rút, có khi cả một năm tới bạn phải còng lưng bù vào. Như vậy dần dà, ý nghĩa đáng quý của ngày Tết sẽ mất dần từ những lo toan thiếu hụt, tính toán bù đắp của chính bản thân bạn. Tôi thực sự can ngăn những ai có ý nghĩ phải hoành tráng, phải "sĩ" dịp Tết này. Nếu bố mẹ bạn có một chút tình thương nhỏ nhoi với con cái thì tôi chắc chắn họ sẽ rất xót xa biết con mình phải xoay vần, nợ nần, móc sạch hầu bao để về ăn Tết với bố mẹ. Thậm chí, họ sẽ cảm thấy thật đau lòng khi việc trở về với bố mẹ lại thành gánh nặng đè lên con cái.
Bạn nghĩ gì về vấn đề này? Hãy chia sẻ ý kiến ở box bình luận bên dưới.
Mai Chi
Bình luận