Tôi không có cha kể từ khi 6 tuổi, và gần 35 năm sau khi bỏ rơi vợ con, bố tôi - bị liệt vì tai biến, sống một mình - nhờ người quen nhắn tôi đến chăm sóc.
Cả gia đình vui mừng vì cô bạn gái mà em trai đưa về ra mắt rất xinh xắn, ngoan ngoãn, chỉ có tôi biết cô ta từng làm "bé đường", nhưng chẳng dám nói ra.
Bạn trai nổi giận khi biết tôi bấm cả 2 nút trên bồn cầu nhà anh, xả hết 6 lít nước; tôi đã 34 tuổi rồi, có nên chấp nhận lấy một người keo kiệt như vậy?
Tôi mệt mỏi, muốn về hưu non ở tuổi 45 vì đã đạt tự do tài chính với 20 tỷ đồng tiết kiệm, nhưng vợ không chịu, muốn tôi tiếp tục làm việc kiếm tiền cho đến 60 tuổi.
Bạn trai cứ một hai đòi cưới, nhưng sao phải cưới sớm để chịu khổ khi tôi chỉ kiếm đủ tiêu, còn lương 15 triệu của anh thì thậm chí chẳng đủ mua trà sữa cho tôi.
Khi biết gia thế quá "khủng" của anh, dù đang yêu đương vui vẻ, tôi vẫn quyết định dừng lại vì chênh lệch giữa hai đứa quá lớn, có tiếp tục cũng chẳng đi đến đâu.
Mở tin nhắn của bạn trai Tây mùng 1 Tết, tôi tưởng lời chúc năm mới, hóa ra là hoá đơn cafe và bún ốc anh gửi để chia tiền; thế là phải giảng cho anh về Tết Việt.
Vợ từ chối về quê chồng với lý do Tết này trời rét, cô ấy không chịu nổi cái rét nhói buốt của miền Bắc, nhưng tôi hiểu thật ra cô ấy sợ lễ nghi, phong tục quê tôi.
Trong con hẻm nhỏ giữa TP.Hà Nội, quán cà phê nho nhỏ của chị Thanh Hương từ lâu đã trở thành điểm dừng chân quen thuộc của nhiều bạn trẻ và dân văn phòng.
Cả tháng trời tối nào cũng phải tập văn nghệ cho buổi tổng kết năm, đêm thức đến 2h làm cho kịp KPI, vậy mà khi tôi đề xuất trả tiền làm ngoài giờ thì bị tẩy chay.
Tôi chết lặng khi phát hiện ra chồng dùng quỹ đen mua nhà cho vợ cũ, trong khi tôi sống chen chúc với nhà chồng, muốn mua căn hộ ở riêng thì anh bảo không có tiền.
Ai cũng bảo tôi sẽ hối hận khi quyết ly hôn sau khi bị chồng từ chối mua điều hòa cho gian bếp, nhưng tôi biết mình quyết định đúng vì đó chỉ là giọt nước tràn ly.
Đoạn video người phụ nữ cao nhất thế giới được đưa lên máy bay bằng cáng và nằm suốt chuyến bay đang gây sốt mạng, việc chuẩn bị chuyến bay này cần rất nhiều nỗ lực.
Bạn trai cầu hôn và muốn cưới ngay nhưng không chịu ký hợp đồng tài sản hôn nhân, tôi lo lắng vì mình sở hữu 1 căn hộ, 2 mảnh đất, trong khi anh rất nghèo.
Tháng nào cũng bỏ ít thì một triệu, nhiều thì hơn chục triệu đồng để khắc phục sự cố tông xe của vợ, tôi không thể không lầm bầm câu "bán xăng cho phụ nữ là tội ác".
Mỗi lần phải đi xem mắt cô gái nào đó theo sự sắp xếp của gia đình, tôi lại muốn nổ tung, hét lên cho cả nhà biết sự thật mình không phải "trai thẳng".
Tôi không ngờ chỉ vì bênh mẹ và bắt vợ nhẫn nhịn mà sau khi sinh xong, vợ tôi kiên quyết ly hôn; cô ấy hận vì suýt mất con do sự khắc nghiệt của mẹ chồng.
So với các thế hệ trước, giới trẻ định hình những quan điểm mới về kết hôn, nhiều trong số họ dành thời gian để ổn định cuộc sống, đầu tư nhiều hơn vào bản thân.
Tôi từng rất thích thú và hãnh diện mỗi lần chồng chuyển khoản thay cho quà 20/10, nhưng nay tôi vô cảm với tiếng "ting ting", chỉ thèm bữa tối lãng mạn bên anh.
Thiếu kinh nghiệm tình trường, dù đã ở tuổi "ông chú", tôi vẫn bị cô nhóc 20 tuổi lừa thê thảm khi hẹn hò qua ứng dụng ghép đôi trực tuyến, tốn rất nhiều tiền.
Bạn thân mừng cưới bằng vàng chẳng khác gì dúi cho cục nợ; giá vàng tăng ầm ầm thế này, nếu bán lấy tiền tiêu thì sau này sẽ "ốm đòn" khi mua vàng mừng cưới bạn.
Tôi ôm mộng đường đường chính chính sống với người mình yêu nên quyết định bỏ chồng, không ngờ người tình khuyên tôi chỉ nên coi mối quan hệ này là "quen cho vui".
Nhà chỉ có 2 vợ chồng với đứa trẻ, vợ tôi không đi làm, vậy mà mới chăm con 2 tháng đã nằng nặc đòi thuê giúp việc, nhà nhiều lúc quên lau, quần áo giặt quên phơi.
Người già ốm đau rất mong con cái tự tay chăm sóc, vậy mà vợ tôi mới chăm mẹ chồng được một tuần đã vội vã tìm giúp việc để trút gánh nặng cho người ta.
Nếu cứ "cày cuốc" và chờ tiết kiệm đủ tiền thì căn nhà sẽ mãi là ước mơ; vợ chồng tôi có nhà Hà Nội là nhờ dám liều mua khi trong tay chỉ có 200 triệu đồng.
Giá nhà không sổ đỏ tương đương với tiền thuê nhà trong mười mấy năm, vợ chồng tôi chọn cách này vì muốn ổn định chỗ ở, có cảm giác an cư trong nhà của mình.
Mỗi tháng đưa vợ 5 triệu đồng nhưng chồng luôn miệng chê đồ ăn không ngon, bảo sao không lên mạng học hỏi, vợ người ta nấu mâm cơm mấy chục nghìn vừa ngon vừa đẹp.
Mua căn chung cư 2 tỷ đồng, vợ chồng tôi chỉ thư thả năm đầu, mấy năm sau "thở ôxy thoi thóp" về tài chính do lãi suất thả nổi và các chi phí sinh hoạt đều tăng.
Tôi ở nhà chăm con khi hết thời gian nghỉ đẻ, từ đó vật vã để chi tiêu trong 8 triệu đồng chồng đưa mỗi tháng, anh giữ lại 6 triệu đồng cho bản thân và biếu bố mẹ.
Sắp sinh con thứ 2, vợ tôi kiên quyết từ chối để bà nội lên chăm mà đòi thuê giúp việc, nói là quá ám ảnh về sự vất vả trong lần sinh con đầu tiên, khi có bà hỗ trợ.
Tôi gào khóc, hỏi mình đã làm gì sai mà chịu sự phản bội, mà tình địch lại là nữ lao công nhiều tuổi, nhưng chồng tôi không hề tỏ ra hối lỗi, thậm chí muốn ly dị.
Con trai và con dâu có thể giận tôi, trách móc tôi nhưng tôi tin rằng, đây là quyết định đúng đắn. Tôi muốn sống cuộc đời của mình, tận hưởng tuổi già an nhàn.